Bạn của Thuận,
Khi tôi viết những dòng này, đó là lúc tôi cảm nhận sâu sắc như thế nào là “đánh đổi”
Có người đánh đổi cả thanh xuân để đổi lấy chút kinh nghiệm từ một tổ chức nào đó, và sau đó nhận ra những kinh nghiệm đó có thể được sử dụng để gia tăng giá trị bản thân, và sử dụng để tiến thân lên tầm cao mới với sự nghiệp kinh doanh riêng. Nhưng cũng có rất nhiều người xem hàng đóng bằng cấp, chứng chỉ, chứng nhận tích lũy được làm thước đo cho sự trưởng thành của mình.
Có người đánh đổi tuổi thanh xuân để phụng sự cộng đồng xã hội bằng giá trị của bản thân mình
Có người đánh đổi cả sức khỏe để có được gia đình no ấm, và tôi cũng đã từng như thế, và đại đa số chúng ta cũng đang như thế. Nó không xấu, trái lại, nó rất cần cho trách nhiệm đang đặt nặng trên đôi vai của chúng ta, vì chúng ta còn có ông bà cha mẹ, còn có con cái để lo toan hàng ngày.
Và rất nhiều thứ để đánh đổi khác, nhưng có một thứ, theo tôi, nó quá đắt để chúng ta đánh đổi, đó là các cơ hội giúp chúng ta sống có giá trị chính bản thân mình!!!!
Bạn thân mến, nếu để kiếm sống, nó không khó, và đôi lúc nói rất đơn giản, tại sao tôi nói vậy, vì bạn thấy đấy, biết bao cấp bậc con người trong xã hội, họ đều sống tốt đấy thôi, cụ già cơ nhỡ, cậu bé lang lang, cô chú bán vé số,… tới vị giám đốc làm thuê… đều có một điểm chung đó là “vẫn sống được hàng ngày”
Cái gì tạo ra sự khác biệt hạnh phúc giữa bạn và những người đấy??? Không phải khẩu phần ăn có bao nhiêu sơn hào hải vị? Không phải bạn sống trong căn nhà rộng lớn bao nhiêu? ….Tại sao tôi nói vậy? Vì chưa chắc ở trong căn nhà đẹp là bạn có một tổ ấm so với những người vô gia cư biết đùm bọc lẫn nhau. Không phải ăn sơn hào hải vị với tâm bất an lại hạnh phúc hơn những khúc bánh mì được chia năm sẻ bảy bởi những cậu bé lang thang. Và tất nhiên sống cuộc sống thiếu thốn cũng là lỗi rất lớn ở bạn, vì bạn không phấn đấu.
Vậy thì tự hỏi chúng ta đang phấn đấu vì cái gì? Để có căn nhà đẹp, để có bữa ăn ngon… Vâng rất cần thiết, nhưng cái mà chúng ta cần hướng đến là HẠNH PHÚC và THẢNH THƠI thật sự trong tâm trí mình
Bạn của tôi, bạn nghĩ như thế nào vào sáng T2 hàng tuần? Bạn có hào hứng để bắt đầu một tuần mới? Nếu bạn hào hứng thật sự, tôi tin đó là lúc bạn đã thấy được giá trị bản thân của mình ở nơi công việc đó, còn nếu bạn cảm thấy lê lếch như xát không hồn cho ngày T2 tồi tệ, hãy để trái tim bạn mách bảo, bạn còn giá trị ở một nơi nào đó lớn lao hơn, hạnh phúc hơn, và giá trị hơn!
……Tôi sẽ tiếp tục chia sẽ thêm cho những ngày sắp tới…. hẹn gặp lại bạn….
Cho sự thành công của bạn,
Your Friend, Võ Minh Thuận