{48/1000} CHIẾC ĐỒNG HỒ CỦA CUỘC ĐỜI CHÚNG TA

Cứ 05-06 giờ sáng thức dậy, mắt lắm lem, tôi chợt hạnh phúc bên cặp mắt ráo hỏi mang hình bóng mẹ, không cần đồng hồ báo thức, không cần smartfone canh giờ, mẹ như một chiếc đồng hồ sinh học canh chỉnh cả cuộc đời của chúng tôi.

Tôi nhớ như in tiếng lách cách vọng lại từ sau bếp, rồi mùi khói rơm sớm như sưởi ấm cả tấm lòng.

Tiếng phầm phập phát ra từ dao thớt, mẹ đang chuẩn bị món ếch xào xả ớt chăng?

Tôi không thể nào cưỡng nổi mùi thơm bốc lên từ nồi canh rau tập tàng được nêm bằng lá quế. Rau tập tàng ở quê tôi gồm có mướp non, bông mướp, mồng tơi, rau dền, rau ngót…vị ngon ngọt hết chỗ chê.

Tôi lại cuộn tròn thưởng thức tiếng nước xào xạc, cứ 05 phút một lần, mẹ gánh nước từ bên sông đổ vào mấy cái lu.

Tiếng phành phạch phát bên hiên nhà, thì ra mẹ đang phơi một thao quần áo của lũ con hôm qua nghịch bẩn

Trong cơn mơ màn, tôi đã thiếp đi, ngủ nướng một giấc ngủ bình yên, hạnh phúc với biết bao thanh âm thân thương bình dị

Khi mở mắt lần hai, mẹ đã mang về một mẻ cá thật lớn, thì ra mẹ đã phải chèo xuồng đi giăng lưới bắt từng con cá để nuôi gia đình

Tôi không thể nào tin nổi, mẹ lấy ở đâu ra vô vàng năng lượng và nghị lực như thế.

Mẹ như một chiếc đồng hồ không cần nạp pin, không cần lên dây cót

Chiếc đồng hồ ấy tiếp tục quay, và sẽ sống mãi trong cuộc đời tôi, hình bóng mẹ!

Con cám ơn mẹ! Vì mẹ là mẹ của con! Mẹ đã hy sinh tất cả vì chúng con!